Quê hương miền Trung vốn nghèo nhưng vô cùng thơ mộng vẫn in hằn trong đầu mình những kỹ niệm về dòng sông, biền bắp, nương dâu và mỗi lần trở về là một lần bồi hồi nhớ lại tuổi thơ của mình ở miền "thùy dương cát trắng".
Buổi chiều mình về quê trời vần vũ mưa giông. Nhưng cơn mưa miền Trung mùa này thường mạnh mẽ và cũng nhanh chóng chấm dứt, khác với những cơn mưa tháng 10 rả rích kéo dài lê thê nhiều ngày.
Sau những ngày nắng nóng thiêu đốt ruộng đồng, cơn mưa đổ xuống gội sạch bụi đất làm cây cỏ xanh tươi thêm, cánh đồng thơm thơm mùa mạ non mới sạ.
Ôi quê mẹ quê cha hiền hòa yêu dấu!
4 comments:
Ở đâu vậy cô?
Cái gì gắn liền và đem đến sự ấm áp cho tuổi thơ mình thì dường như là luôn luôn đẹp cô hen.
Bảo Quyên: quê cô ở Quảng Nam.
You translate like a poet. Beautiful.
Thanks, Patsi. When you're fully in love with something (or someone), you can be surprisingly talented :-)
Post a Comment